THƠ - KHUNG TRỜI TUỔI TRUNG-HỌC
(Bên hông nhà thờ Đức-Bà
- Bưu Điện - 1970)
KHUNG TRỜI TUỔI TRUNG-HỌC
Trong đám nữ-sinh, học trò ấy
bây giờ biết ai mấy ngã đường
quán cóc cạnh trường vẫn còn đấy
nhưng người vạn ngã khắp muôn phương
bây giờ biết ai mấy ngã đường
quán cóc cạnh trường vẫn còn đấy
nhưng người vạn ngã khắp muôn phương
Thưở ấy thương sao tà áo trắng
trinh nguyên, môi thắm cười nhu mì
quán chiều nhìn dáng em trong nắng
dăm thằng ngơ ngẩn trồng cây si
Nhiều khi ước mơ một lần nữa
trở lại ngày xưa tuổi học trò
dẫu ta thưở ấy cù lần lửa
mơ rằng ngửi tóc em thơm tho.
***
Em thương áo dài thời trung-học
bạn gái cùng nhau bước đến trường
con trai, mấy chàng thường trêu chọc
trong đó có người mình trộm thương.
***
Xưa mỗi ngày là mỗi lần nao nức
mong đến trường tìm bóng dáng em yêu
đêm học bài, nhưng thật ra thao thức
tập làm thơ, viết tên người dáng kiều.
bạn gái cùng nhau bước đến trường
con trai, mấy chàng thường trêu chọc
trong đó có người mình trộm thương.
***
Xưa mỗi ngày là mỗi lần nao nức
mong đến trường tìm bóng dáng em yêu
đêm học bài, nhưng thật ra thao thức
tập làm thơ, viết tên người dáng kiều.
***
áo dài Trưng-Vương
có kẻ bên đường
ngẩn nhìn nhớ thương
Thu về chạnh nhớ
người xưa thơ ngây
mắt còn bỡ ngỡ
đêm nhớ vơi đầy
Chiều thu hẹn hò
dạo bước loanh quanh
mối tình học trò
một thời xuân xanh
Rồi thu chợt đến
lá úa rụng rơi
thuyền ai rời bến
mình ta với đời
Sông đời trôi mau
mênh mang gánh sầu
nhớ xưa mắt biếc
còn đâu, còn đâu...
SVT
Well ... I had to translate it and it worth !
ReplyDeleteand a great great photo there
hope u shall be fine after those old words